Một chút thôi nhẹ gánh những lo toan... những bộn bề...những phiềnnão...những mỏi mệt... và những nỗi buồn
Xin mơ ước thêm đầy trong hy vọng
Xin đừng rơi nước mắt giữa đêm trường
Xin cho tinh thần có giây phút vui tươi
Xin cho nụ cười lại về trên đôi môi khô héo
Một chút niềm tin, một bờ vai vững chắc
Cho tựa 1 lần thôi, cho ngủ yên giấc 1 chút thôi.. cho cảm giác yên lòng...cho tinh thần yên nghỉ
Một chút thôi không cần cố gắng nữa
Buông lỏng thân mình, thả cho những khó khăn
Xin 1 chút ngày mai tươi sáng... đôi cánh mềm nâng nhẹ bước chân
Không lê bước không nghe bàn chân mệt mỏi
Xin được ngồi chỉ nghỉ 1 chút thôi
Đừng hỏi vì sao và đừng nói gì cả...xin chút yên bình...trái tim đã muốn nổ tung
Khi tất cả là mệt mỏi là lo toan..
Xin một lúc lòng hoá thành băng giá
Trái tim ơi...xin một chút đừng thôi thúc nữa
Đừng buộc thân mình cố gắng, cố gắng đến tàn hơi
Một chút thôi...xin cho làm quên lãng
Vô định ở trong lòng...vô định ở trong tim
Để xin một chút tia nhìn đời trong trẻo
Đã lâu rồi đôi mắt vướng buồn lo
Nụ cười kia đã trở nên héo hắt
Tinh thần kia chẳng còn sôi sục sống...chẳng hăng say...chẳng húng thú với đời
Nhưng cứ sống vì cuộc đời bắt sống...với gian truân cũng đã qua bao lần...và gánh nặng cứ đeo bồng lên vai mãi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét