1 tháng 7, 2008

Sợ một ngày...!

Sợ một ngày...người ấy đi mãi, và lạnh lùng như từng được lạnh lùng với tôi...

Sợ một ngày... trái tim tôi ko còn biết cảm giác, và trở nên vô cảm với mọi thứ... trong đó có bản thân mình...

Sợ một ngày... tôi ko còn biết ước mơ... và mọi vật trong mắt tôi trở nên vô hồn, tôi cảm thấy cuộc đời thật tẻ nhạt...

Sợ một ngày.. tôi cạn dần nước mắt... coi thường những cảm xúc của chính mình... vì đâu thể bộc lộ chúng ra ngoài?

Sợ một ngày... tôi mất đi kí ức... thể xác còn sống nhưng tâm hồn tôi đã chết tự lúc nào... Sợ một ngày.... Sợ tất cả...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét