13 tháng 3, 2010
MONG MANH
Vẫn biết rằng có thể rất mong manh
Ta không thể nói điều gì trước
Tình yêu đến làm sao em biết được
Để mỗi ngày nỗi nhớ cứ dài thêm
Em tưởng rằng xa rồi sẽ quên
Ngày tháng ấy không là kỉ niệm
Và anh cũng chưa một lần hẹn ước
Ta có gì mà phải nhớ đến nhau
Anh có gì ràng buộc đến em đâu
Quên tưởng dễ vậy mà sao khó quá
Anh có tin rằng bây giờ em đang nhớ
Chẳng thể làm gì khi thiếu vắng anh
Có thể sẽ là rất mong manh
Anh đừng hỏi vì sao em không nói
Lời yêu anh, em sợ mình quá vội
Lẽ nào dối anh như em đã dối mình
Có thể nào quên được không anh
Ngày tháng mới đã trở thành nỗi nhớ
Anh thương yêu rất gần như hơi thở
Dẫu biết rằng có thể rất mong manh....
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mong manh hen.
Trả lờiXóa"Dẫu biết rằng có thể rất mong manh." Sao nghe mong manh thật.
Trả lờiXóaDạ đúng là thế...
Trả lờiXóaMong manh như tơ trời chú nhỉ...
Trả lờiXóa"Anh thương yêu rất gần như hơi thở"
Trả lờiXóaRất cận kề như nhịp đập tim em.
Nhưng có bao giờ em chịu lặng yên
Để nghe ngóng bao nhiêu lần tim đập
Để nghe hơi thở sâu hay dồn dập
Rất cận kề,nhưng quả thật mong manh !
Rất mong manh,nhưng không hề dễ vỡ
Như nhịp tim,như hơi thở từng giây
Chẳng bao giờ cần nói tiếng chia tay
Vẫn xa lắc như ngày xa đêm vắng.. !
Bởi có bao giờ em thả hồn yên lặng
Để đắm mình trong hơi thở nhịp tim
Sẽ hiểu rằng tình yêu thật bình yên
Bởi anh chính là nhịp tim hơi thở
Rất mong manh nhưng không hề dễ vỡ
Bởi yêu anh là yêu chính hồn em...
Bởi anh chính là nhịp tim hơi thở
Trả lờiXóaRất mong manh nhưng không hề dễ vỡ
Bởi yêu anh là yêu chính hồn em...
Có thể anh không là tất cả
Nhưng là bến bờ em neo đâu yêu thương
Bến bờ anh tựa như những đêm trường
Trả lờiXóaRất tĩnh lặng để thuyền em ngon giấc
Thuyền yêu thương em chở đầy bí mật
Bến đêm trường sẽ cất giữ bình yên...
Em ngỡ rằng hạnh phúc ấy sẽ đến với em
Trả lờiXóaĐể em được sống với con tim yêu anh trọn vẹn
Để tình yêu là nguồn sống là nhịp đập trái tim
Nhưng không hiểu vì sao gió cuốn đi tất cả.
Gió cuốn đi,nhưng không hề cuốn cả
Trả lờiXóaNhững cơn đau như đá nặng đáy lòng..
Nhưng em ơi còn có một dòng sông
Vẫn tuôn chảy xói rữa mòn đá tảng.
Dòng sông ấy giữa hồn em bảng lảng
Một bình minh sẽ rạng nắng vàng ươm...
Thật tuyệt nhưng cũng thật mong manh,
Trả lờiXóaVà phải chăng cũng bởi mong manh nên...đẹp thế ?