Ngày dần buông
Hoàng hôn chênh chếch nắng hiên thềm
Về đi anh _ Về bên em
Ngôi nhà nhỏ có hoa vàng thảm cỏ
Môi em mềm như bờ cỏ nhung tơ
Môi em thơm hương vàng hoa trong gió
Về bên em _ Bên tình yêu anh đó ....
Chờ anh về _Em nở nụ cười tươi
Chờ anh về _Em lau hộ giọt mồ hôi trên trán
Dịu xoa anh nỗi nhọc nhằn vất vả
Ngại ngần chi _ Bờ vai em xin anh cứ ngả
Để thật khe khẽ dịu dàng
Em
Hát ru anh ngủ
Bình yên
nghe cứ dư là múi sầu riêng ý nhể anh gái nhể
Trả lờiXóaUi cha ... bài thơ hay quá TT .
Trả lờiXóagiống bài hát nhỉ, có nhạc điệu
Trả lờiXóaRu thế này anh nào chả ngủ :D
Trả lờiXóaChô cha, lời kêu gọi vừa dễ thương vừa quyến rũ như vầy mà kẻ “điếc” kia ko về thì thiệt là phí!
Trả lờiXóa:D
Còn hơn múi sầu riêng đấy chứ em zai...:DD
Trả lờiXóaThơ con cóc mà anh...anh khen làm em ngại quá...:D
Trả lờiXóaHổng phải bài hát moido ơi...:D
Trả lờiXóaThế anh có buồn ngủ không? :DD
Trả lờiXóaKêu thế mà không nghe thì điếc thật rồi anh nhỉ :D
Trả lờiXóaNgôi nhà nhỏ, êm đềm và ấm áp quá, về bên nhau. Ta về đi thôi.. :-)
Trả lờiXóaNgôi nhà ấm cúng và thơ mộng quá Bông há...về thôi nhé!
Trả lờiXóaCó biết không Em những đêm dài quạnh vắng !
Trả lờiXóaCó ngọn gió vườn, thơm ngát hương xuân,
Một chén tình say, trong trắng đến vô ngần.
Con tàu Anh qua một lần ... không bến đỗ !
Tiếng còi trong đêm vẫn gieo vào nỗi nhớ !
Có một sân ga trong khao khát đợi chờ !
Những cuộc tình đầy ... in dấu những trang thơ.
Anh vẫn đứng… vùng trời mây xanh thắm !
Em từng ước mình là sân ga
Trả lờiXóaMột ngày kia níu tàu anh dừng lại...
Sân ga em làm sao giữ nổi anh
Con tàu lang bạt tháng năm không biết mỏi
Đời mình mà có một 'em' như vật thì phải gọi là 'ân sủng'. He he ...
Trả lờiXóaRồi sẽ có một "em" như thế...hãy biết yêu và chờ đợi đi nhé!
Trả lờiXóaEm như bờ cát trắng mềm
Trả lờiXóaAnh xin làm sóng ru êm nghàn đời.
Em nên thơ dáng mây trời
Anh xin làm gió ngỏ lời nâng niu.
Em như nắng lụa mỹ miều
Anh xanh màu lá thương yêu gọi mời.
Em lonh lanh giọi nước trời
Anh như rừng núi trọn đời khát khao.
Em xanh xanh thẳm trời cao
Anh như chim thẳng cánh vào mênh mông.
Em lung linh một dòng sông
Anh như biển rộng chờ trông em về...
Bài thơ này viết lâu rồi (hơn 20 năm),nên không dám đề riêng tặng TT.Hehe.
@vochihien: Bài thơ này anh viết tăng cho người ấy phải không? Giờ TT mới được coi ké. Thanks
Trả lờiXóaĐúng vậy.Anh xin làm biển để chờ người ấy về,nhưng nàng đã không về biển mà ở lại giữa thành phố mùa đông để"Ru Đời Đ Nhé".
Trả lờiXóaBiển dẫu có rộng và ngàn năm đợi thì nàng vẫn đi mãi không về...
Trả lờiXóaVì biển rộng khiến hồn em lạc lõng
Trả lờiXóaVì biển sâu khiến em sợ hẵng chân
Nghìn trùng xa em mới thấy biễn gần
Dù mãi mãi bến sông Ngân chia cách...