26 tháng 11, 2009

Hỡi thế gian ...nếu không có tình yêu...Thì đâu phải lo nước mắt...Chỉ luôn còn nụ cười...Love you and love me





Cứ bước người ra đi...hình bóng anh rời xa
Anh dấu yêu khi xưa giờ tan vỡ
Nước mắt cứ tuôn trào lệ đẫm đôi hàng mi...
Mưa vẩn rơi quanh em đầy bóng tối
Phủ lấp thân em cơn mưa vẫn nhạt nhòa
Giờ mất anh em đi lang thang về nơi đâu
Đã hứa yêu em sao lại nỡ chia lìa
Một mình em ôm xót xa một lần tiễn đưa...
Gió mưa thét gào bóng anh nơi nào?
Anh ơi! có biết lòng em luôn yêu anh thấm thiết
Mất anh thật rồi cách ngăn phương trời
Để em trong nổi đớn đau người mang cho em bao cay đắng...
Cứ bước rồi quên mau ngày tháng cũ
Phút giây nồng say tìm trong dư âm
Tìm vòng tay ấm tiếc nuối củng xa rồi
Tình bay đi như cánh chim trời
Để em ôm niềm đau tình tan vỡ cuộc tình lỡ làng

2 nhận xét:

  1. Của ai bờM quên mất rùi, chợt nhớ liệng vào đây thui.

    _Tình yêu như nhửng hạt sương mai. Trong xa thì tưỡng là những hạt kim cương rực rở nhưng khi chạm sờ vào thì là những giọt nước mắt đắng cay.
    _TÌNH YÊU là qùa tặng mà Thương Đế ban thưỡng cho con người hay là sự trừng phạt mà Thượng Đế đày đọa con người vì lỗi lầm ăn TRÁI CẤM ngày xưa
    .

    Trả lờiXóa
  2. Đấy gọi là thú đau thương mà bờM há

    Trả lờiXóa