Mưa tạnh rồi nắng lại bừng lên. Ánh nắng len lỏi qua những tàn cây soi rọi những hạt mưa long lanh còn đọng lại trên cành. Nhưng trong đám lá long lanh với những hạt sương kia còn có một chiếc lá... mưa đã làm cho nó xa cành và thẫm đẫm một nỗi buồn.
Giờ nắng lên rồi mà sao chiếc lá vẫn chơi vơi một nỗi nhớ triền miên.
Giờ nắng lên rồi nhưng có ai hiểu cho lá vẫn mang trong mình một nỗi niềm riêng - nỗi buồn không thể gọi tên.
Một nỗi buồn đơn côi, xa xôi và đau đớn, khi êm ái thiết tha và sâu lắng như ánh trăng lan tỏa trên mặt hồ lặng sóng, khi khắc khoải vỡ òa như sóng trào dâng.
Một nỗi buồn đau nhưng không tuyệt vọng, theo ánh trăng lan tỏa theo dòng chảy của sông ra biển lớn đón ánh bình minh, khát vọng hướng đến một điều gì đó tốt đẹp hơn từ trong đau khổ.
share với TT
Trả lờiXóatâm sự trùng nhau quá
http://sweetheart0902hn.multiply.com/journal/item/292/292
Ôi ... đau wá , đau wá ... Hihi
Trả lờiXóaMột chút bình yên nha...
Trả lờiXóaÔi thật chơi vơi, chơi vơi........
Trả lờiXóaSao úp mặt xuống thế kia thì làm sao thở TT ?
Trả lờiXóaHổng phải em mà anh...
Trả lờiXóaHahaha ... em khôn ghê nha !
Trả lờiXóaThế mà nói chuyện với anh đâu có lại anh nhỉ
Trả lờiXóaEm luôn luôn thắng mà . Hehe
Trả lờiXóaMèng ui!!!
Trả lờiXóaLại buồn.
Lá rụng thì luôn dịp lợi dụng cơn mưa, trôi theo dòng nước ra suối ra sông ra biễn lớn, một chuyến lãng du tìm phương trời mới lạ có mặt trời hồng có mây xanh thẳm.
Méc chi mà rụng xuống rùi nằm dưới gốc cây uớt nhẹp than vắn thở dài.
noi dau lamf cho nguoi ta ...tho monh hon. hihi
Trả lờiXóa