Hồi xưa, cứ nghĩ Hạnh phúc là một điều gì đó rất to lớn và khó đạt được. Giờ nghĩ lại, thấy hạnh phúc đôi khi giản đơn hơn những gì ta tưởng...
Hồi xưa, cứ nghĩ được ấm áp trong vòng tay bố mẹ là hạnh phúc. Giờ mới biết được tự do va vấp và trải nghiệm còn hạnh phúc hơn...
Hồi xưa, cứ nghĩ được yêu chiều và được quan tâm là hạnh phúc. Giờ mới biết, đôi khi thấy lo lắng cho người khác mới thực sự là hạnh phúc..
Hồi xưa, cứ nghĩ yêu và được yêu là hạnh phúc. Giờ nghĩ lại, có nhiều khi chỉ cần mình thực sự yêu một người, thế cũng hạnh phúc lắm rồi...
Hồi xưa, cứ nghĩ hạnh phúc là có thật nhiều bè bạn và những cuộc tụ tập náo nhiệt. Giờ mới biết, đôi khi cafe một mình mới thực sự là hạnh phúc
Hồi xưa, cứ nghĩ hạnh phúc là được làm những gì mình thích, được tự chứng tỏ mình bằng những ý nghĩ ngông cuồng... Giờ mới biết, đôi khi có một ai đó đủ sức ngăn mình lại, đó mới thực sự là hạnh phúc..
Hồi xưa, ghét nhất là phải mặc áo mưa hoặc có áo mưa trong cốp xe. Giờ mới biết, đôi khi chịu khó nóng bức một tý nhưng choàng áo mưa lên người, nhìn ánh mắt vui vẻ và dịu dàng của người ấy khi biết "con bé ngang bướng" sẽ không bị ướt và không có cơ hội ốm... đó mới thực sự là hạnh phúc.
Hồi xưa, cứ nghĩ rằng khi mình quay lưng bước đi có một người nhìn theo mình đến khi mình bước vào nhà thực sự là hạnh phúc. Giờ mới biết, đôi khi đứng lại và nhìn theo cho đến tận khi người ấy đi khuất còn hạnh phúc hơn nhiều
Hồi xưa, cứ nghĩ nếu yêu thì phải ở cạnh nhau, phải được chạm vào nhau mới thực sự là hạnh phúc. Giờ mới biết đôi khi chỉ cần nhìn thấy nhau thôi hoặc chỉ là một cái chạm tay rất khẽ khi tạm biệt cũng đủ khiến trái tim mộng mơ hết cả một ngày...
Hồi xưa cứ nghĩ quên được tất cả những nỗi đau là hạnh phúc. Giờ mới biết, đôi khi không thể nhớ được bất cứ điều gì mới thực sự là bất hạnh...
..........Hồi xưa, nghĩ hạnh phúc là một cái gì đó rất xa vời. Giờ mới biết, với những điều rất rất nhỏ, hạnh phúc ở ngay cạnh ta thôi...
Uhm, hạnh phúc ngay ở bên ta, quan trọng là ta cảm nhận được nó, nhiệt tình đón chào nó thì nhất định nó sẽ ở bên ta...
Trả lờiXóaUhm, hạnh phúc ngay ở bên ta, quan trọng là ta cảm nhận được nó, nhiệt tình đón chào nó thì nhất định nó sẽ ở bên ta...
Trả lờiXóaTôi đã học được từ cuộc sống: tôi không thể bắt người khác yêu mến mình, tất cả những điều tôi có thể làm là cố gắng trở thành một người đáng được yêu mến...
Trả lờiXóaTôi đã học được từ cuộc sống: tôi có thể đúng khi giận dữ ai đó nhưng không thể chấp nhận bất cứ lý do nào cho việc tôi biến thành một kẻ tàn nhẫn với người khác...
Tôi đã học được từ cuộc sống: cho dù bạn bè tôi tốt như thế nào cũng sẽ có lúc họ làm tôi bị tổn thương và tôi phải biết tha thứ cho điều đó...
Tôi đã học được từ cuộc sống: trước khi muốn tha thứ cho người khác, tôi phải tập tha thứ cho chính bản thân mình...
Tôi đã học được từ cuộc sống: khi một người không yêu mến tôi như tôi như tôi mong muốn, không có nghĩa là họ không yêu mến tôi hết lòng...
Tôi đã học được từ cuộc sống: mình phải mất nhiều năm để tạo lòng tin nơi người khác nhưng lại có thể đánh mất nó chỉ trong một giây...
Tôi đã học được từ cuộc sống: tôi phải luôn cẩn trọng vì những lỗi lầm tôi gây ra trong một khoảnh khắc, có thể làm tôi hối hận cả một đời...
Milou.....Millou...let's go