Bất chợt...
Ngày hôm đó
Ta vô tình gặp nhau trên con đường ấy
Bất chợt...
Quay đầu và ánh mắt bỗng chạm vào nhau
Để từ đó ta bất chợt có nhau...
Thời của những mộng mơ
Và những cảm xúc có nhau
Bất chợt...
Khi ta lớn lên
Ta nhận ra rằng ta cần có nhau trong cuộc đời
Cũng có lúc bất chợt không biết vô tình hay cố tình...
Những khoảng cách và thay đổi
Lớn dần...lớn dần...
Những im lặng kéo dài triền miên
Vẫn là ánh mắt khẽ chạm vào nhau
Vẫn là im lặng...muốn nói nhưng không thể...
Không biết vì sao...tự hỏi
Bao nhiêu cái nắm tay?
Để xóa bỏ khoảng cách
Để biết ta là của nhau
Bỗng ta sợ đến một ngày
Trên con đường bất chợt ta sẽ buông tay nhau
Và khi đó ta sẽ...
Chới với...
Buồn đau...
Ngày ngày sẽ
Nhớ nhung...
Chờ đợi...
Hy vọng
Để rồi thất vọng...
bài thơ buồn quá
Trả lờiXóabai tho sao ma nghe the tham, hix..vui len nao ban oi
Trả lờiXóa"Cũng có lúc bất chợt không biết vô tình hay cố tình...
Trả lờiXóaNhững khoảng cách và thay đổi
Lớn dần...lớn dần...
Những im lặng kéo dài triền miên
Vẫn là ánh mắt khẽ chạm vào nhau
Vẫn là im lặng...muốn nói nhưng không thể...
Không biết vì sao...tự hỏi"
Nhưng hỏi sao đây TT nhỉ, liệu rằng câu trả lời có làm cho lòng ta thêm đau đơn, liệu rằng câu trả lời có làm cho vết thương kia ngày một sâu rộng thêm. Và lòng chỉ muốn mãi lặng im với bao điều trăn trở.