Khi lần đầu tiên đọc dòng chữ "Gặp nhau trong đời" tự nhiên lại ngồi nghĩ vẩn vơ lạ.
"Gặp nhau trong đời" nghe vừa gần gũi, vừa thân thương, vừa lạnh lùng, vừa xót xa, vừa nghẹn ngào, nghe như là lời nhắn nhủ, lời chào tạm biệt của một người thân chuẩn bị đi xa.
Ở đời, ai mà không gặp gỡ nhiều người. Và gặp nhau cũng vì nhiều mục đích khác nhau. Có thể là tình cờ trên đường, có khi vì công việc, đôi lúc là duyên số...
Mỗi người ta gặp đều mang một dáng vẻ riêng, một tính cách đặc biệt mà không thể lẫn lộn được và đọng lại trong tâm trí ta khi chỉ là cơn gió thoảng qua, nhưng lắm lúc nhớ suốt đời...
Cuộc gặp gỡ nào rồi cũng đến lúc phải chia tay, người đến lại đi cũng như ta lướt qua cuộc đời nhau nhẹ nhàng lắm nhưng cũng lắm xao xuyến, xót xa trong giây phút chia xa.
"Gặp nhau trong đời" cũng như một lời nhắc nhở, khuyên bảo nhau rằng đâu phải lúc nào ta cũng có cơ hội gặp được nhau, hãy biết trân trọng những giây phút gặp gỡ ấy, biết đâu sau này, khi không có cơ hội được gặp lại nhau nữa thì chính những kỷ niệm đẹp đẽ lúc ban đầu sẽ theo ta suốt cả cuộc đời.
Chẳng phải ai cũng mong muốn được người ta biết và nhớ đến mình mãi mãi. Nhưng chúng ta lại không biết cách nào để làm điều đó. Nếu chỉ lo cho dáng vẻ, sự nổi tiếng bề ngoài, liệu sau này khi ta già, ta xấu, có ai nhận ra không? Chỉ có tâm hồn với những giá trị cao đẹp mới có thể lưu lại trong mỗi người mà chúng ta gặp thôi. Mà chẳng có gì là lớn lao, chỉ cần một ánh mắt ân cần, quan tâm, một nụ cười thân thiện hay một lời nói dịu dàng...cũng đủ làm ta nhớ hoài.
Ước gì mỗi người chúng ta có nhiều cơ hội để được "Gặp nhau trong đời" và biết dùng những thời khắc quý báu ấy để đem đến cho nhau những gì tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất. Biết đâu đó là lần cuối cùng ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét