Mong manh tình đầu sao dễ vỡ
Ôm một nỗi buồn đến xót xa
Nơi ấy em ơi có còn nhớ
Giây phút êm đềm ta bên nhau
Em hãy trở về bên anh nhé
Mộng đẹp ta trao hết kiếp này
Em đừng nói , hình Em , như chiếc bóng
Không lâu bền mà ẩn hiện bâng khuâng
Khi nơi đây ,Anh nước mắt, bao tầng
Thoáng bồi hồi, bờ vai người chẳng thấy
Nay hoài niệm, cảnh xưa ,tình nghĩa cũ
Lúc Anh buồn, ai nói " bờ vai đây?
Xin Anh hãy, tựa vào mà sưởi ấm
Ấm lòng Anh, và cũng ấm lòng Em"
Anh đã biết, Em xem Anh,biển lớn
Còn Em là, chiếc thuyền bé ,chơi vơi
Nhưng Em ơi ,đừng buông lời đau đớn
Biển không thuyền, biển gục ngã tương tư
Nếu một mai nơi này ...anh vắng bóng ...
Em có buồn ,có nhớ đến anh không ???
Hay với em tình như thế là xong
Còn chi nữa để mà mong mà đợi ...
Em ơi em tình yêu sao vời vợi
Anh muốn dang tay gom tất cả vào tim
Nhưng than ôi ,hạnh phúc cứ im lìm
Cứ đóng cửa trước đời anh ...nghiệt ngã ...
Xin đừng trách tình ta sao vội vã
Mong em hiểu cho ,tất cả cũng vì yêu
Nghìn lá thu rơi rụng cũng nên chiều
Muôn nỗi nhớ cũng kết nhiều đau khổ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét